Tom
CUOC SONG SO
25 thg 10, 2013
18 thg 5, 2012
Quốc hội có phải cơ quan Quyền Lực cao nhất hay ko ?????
Bỏ phiếu tín nhiệm: Cần được 'bật đèn xanh'
VietNamNet trò chuyện với ông Nguyễn Minh Thuyết, nguyên phó Chủ nhiệm UB Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội, ĐBQH khóa XI, XII, về việc bỏ phiếu tín nhiệm hằng năm một số chức danh do Quốc hội bầu hoặc phê chuẩn như dự thảo đề án "Tiếp tục đổi mới, nâng cao chất lượng, hiệu quả hoạt động của Quốc hội" đưa ra.
Gỡ bế tắc
Theo ông Thuyết, cơ chế bỏ phiếu tín nhiệm được quy định trong Hiến pháp và luật Tổ chức Quốc hội từ cách đây 10 năm gần như bế tắc trong triển khai. Cho đến nay, chưa từng có trường hợp nào đề nghị của ĐBQH về việc bỏ phiếu tín nhiệm đối với những người giữ chức danh do Quốc hội bầu hoặc phê chuẩn được thực hiện.
Lý giải điều này, ông cho rằng đó là do dích dắc về "cơ chế nhân sự": Theo quy định của Hiến pháp, Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất, nhưng công tác nhân sự do Đảng phụ trách nên việc bổ nhiệm, miễn nhiệm người đứng đầu các cơ quan của Nhà nước phải được Bộ Chính trị, Ban Bí thư hoặc BCH Trung ương Đảng có ý kiến trước khi Quốc hội xem xét.
Ông Nguyễn Minh Thuyết: Bỏ phiếu tín nhiệm hàng năm tạo cơ chế mới để sàng lọc bộ máy lãnh đạo. Ảnh: Lê Anh Dũng |
Theo cơ chế này, ngay cả những quy định có tính khả thi cao như bỏ phiếu tín nhiệm theo kiến nghị của UB TƯ MTTQ VN hoặc của Ủy ban Thường vụ, Hội đồng Dân tộc, UB chuyên môn của Quốc hội cũng khó thực hiện. Còn việc đòi hỏi có ít nhất 20% tổng số ĐBQH (tương ứng khoảng 100 ĐB) kiến nghị Quốc hội mới bàn chuyện bỏ phiếu tín nhiệm càng không có tính khả thi. "Làm sao tự nhiên có được 20% ĐBQH cùng nêu kiến nghị đó? Ở Quốc hội có trên 90% ĐB là đảng viên. Ai có thể đi vận động để thu thập đủ chữ ký 100 đại biểu ủng hộ kiến nghị này?" - ông Thuyết nêu câu hỏi.
Trong tình hình đó, theo ông Thuyết, đề xuất hàng năm bỏ phiếu tín nhiệm đối với các chức danh do Quốc hội bầu hoặc phê chuẩn để làm cơ sở xem xét miễn nhiệm sẽ tháo gỡ bế tắc hiện nay.
Theo ông, liệu các nội dung như trong đề án đang được thảo luận có “vênh” với cách vận hành hệ thống chính trị hiện nay không?
Ở các nước theo cơ chế tam quyền phân lập thì ba nhánh lập pháp, hành pháp, tư pháp giám sát lẫn nhau theo quy định của hiến pháp, pháp luật. Ở ta, ba nhánh này hoạt động theo cơ chế phân công - phối hợp dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Đề án của UB Thường vụ Quốc hội không có gì là không tương thích với cách vận hành của hệ thống này. Nó chỉ khác cách làm hiện nay ở chỗ Đảng không quyết định trước rồi đưa ra Quốc hội thực hiện mà lấy ý kiến của Quốc hội trước, trên cơ sở đó cơ quan có trách nhiệm của Đảng mới xem xét và đưa trở lại Quốc hội biểu quyết theo luật định.
Đảng đổi mới phương thức lãnh đạo đối với Quốc hội, “bật đèn xanh” thì sẽ đảm bảo cơ chế bỏ phiếu tín nhiệm sẽ đi vào thực tiễn hoạt động Quốc hội một cách thực chất.
Thận trọng quá, việc không chạy
Ông nghĩ như thế nào về quy định bỏ phiếu tín nhiệm 2 lần mà không đạt quá bán mới đề nghị miễn nhiệm? Theo ông biết, có nghị viện nào trên thế giới quy định tương tự?
Quả thực, tôi chưa thấy có nghị viện nào trên thế giới quy định bỏ phiếu tín nhiệm đến hai lần không đạt quá bán mới bị xem xét miễn nhiệm. Ở nhiều nước, chỉ cần có ý kiến ĐBQH đề nghị bỏ phiếu (bất) tín nhiệm là Quốc hội đã phải xem xét rồi. Và khi đa số ĐBQH chấp nhận bỏ phiếu tức là đã “có vấn đề”; người được đưa ra để bỏ không được quá nửa số ĐBQH tín nhiệm thì chắc chắn phải nghỉ.
Ở nước ta, theo đề án của Thường vụ Quốc hội, việc bỏ phiếu được tiến hành hàng năm, áp dụng cho tất cả cách chức danh được Quốc hội bầu hoặc phê chuẩn, chứ không phải bỏ phiếu theo đề xuất của một ĐBQH hay nhóm ĐBQH nào. Vì vậy, có thể coi kết quả bỏ phiếu tín nhiệm năm đầu là lời nhắc nhở, đến lần bỏ phiếu thứ hai không đạt yêu cầu mới xem xét việc miễn nhiệm.
Có vẻ việc miễn nhiệm một bộ trưởng ở ta rất phức tạp, phải qua nhiều "vòng" xem xét. Điều này có gì hay và chưa hay, theo ông?
Cái hay là đảm bảo thận trọng, không miễn nhiệm oan. Nhưng không hay ở chỗ công việc sẽ không chạy. Ở nhiều nước, nhận chức vụ được vài tháng, loạng choạng một cái là phải nghỉ liền. Trong khi thế giới tiến như vũ bão, thời gian tính bằng tháng, bằng ngày mà mình chờ 1-2 năm mới thay được người thì mình chậm bước hơn người ta rồi.
Bỏ phiếu tín nhiệm không chỉ là vấn đề thuần túy pháp lý. Đối với một người lãnh đạo, năng lực và phẩm chất còn thể hiện ở chỗ anh biết tiến, biết thoái, biết từ chức trong những thời điểm thích hợp bằng tất cả trách nhiệm cao nhất của mình đối với công việc chung, hay như ta vẫn nói đó là văn hóa chính trị. Ông có nghĩ điều này đáng đề cao hơn chuyện lãnh đạo không chủ động, để đến lúc bị đưa ra đánh giá tín nhiệm mới miễn cưỡng rời chức vụ?
Hai việc từ chức (từ nhiệm) và cách chức (miễn nhiệm) có quan hệ với nhau. Ở nước ngoài, một người có khuyết điểm lớn hoặc phải chịu trách nhiệm về một khuyết điểm lớn trong công việc của ngành mình nếu không từ chức thì trước sau cũng bị cách chức. Bộ trưởng chọn giải pháp từ chức là chọn con đường nhẹ nhàng hơn cho cả Quốc hội và cho bản thân mình. Từ chức thể hiện văn hóa chính trị cao, đồng thời nó cũng là kết quả sức ép cơ chế miễn nhiệm của Quốc hội.
Văn hoá chính trị không chỉ phụ thuộc vào nhận thức và lòng tự trọng của người giữ chức vụ trong bộ máy mà còn là đòi hỏi của công việc. Ví dụ, chỉ cần một đoàn tàu bị lật thì ông bộ trưởng giao thông phải từ chức, dù ai cũng biết lỗi là của người lái tàu hay của người điều hành một cung đường nhỏ, trong khi ông bộ trưởng là lãnh đạo cấp cao, không phụ trách từng cung đường, từng đoàn tàu cụ thể. Nhưng ông có mất chức thì người kế nhiệm ông và những người cầm quyền nói chung mới chú ý chỉ đạo công tác tuyển dụng nhân sự, kiểm tra, thanh tra, xử lý thật tốt để không xảy ra tai nạn, không làm hỏng việc.
Ở nhiều nước, một người trong đời làm chính trị có thể lên xuống rất nhiều lần và người ta coi đó là việc bình thường.
Ở nước ta bây giờ, tự nguyện từ chức là chuyện hiếm, một phần vì chức vụ gắn với nhiều lợi ích quá, một phần nữa vì tâm lý xã hội về chuyện mất chức cũng nặng nề, và vì đã rời khỏi chức vụ là không còn cơ hội làm lại.
Nếu tổ chức cũng nương nhẹ và không có cơ chế tạo sức ép để đảm bảo bộ máy nhân sự luôn được vận hành trơn tru, luôn chọn được người thích hợp cho công việc thì công việc chung rất khó đạt hiệu quả cao, đất nước khó phát triển. Thực hiện bỏ phiếu tín nhiệm hàng năm chính là cách đảm bảo quyền giám sát của Quốc hội, đồng thời tạo cơ chế mới để sàng lọc bộ máy lãnh đạo.
Xuân Linh
1 thg 3, 2012
Tư duy kinh tế của Phan Bội Châu Thời hiện đại
- VN sau 20 năm đổi mới .Chung ta lúc này đây thực sự đã trưởng Thành nếu nói là quá nhưng rõ ràng chung ta cần phải thay đổi cách làm kinh tế. Chung ta hay tự cứu lấy bản thân, Không nên dựa vào FDI các doanh nghiệp gọi là FDI thì đc miễn thuế thu nhập quá nhiều nhưng đổi lại họ đẹp đến cho ta cái gì sau 20 năm ( VD: Toyota VN, Honda,...). Tại sao Vinatext, Hay Minh Phu, FPT, Viettel, họ là người đem danh tiếng của việt nam bay cao bay xa hơn, Còn các doanh nghiệp nước ngoài chung ta thì sao họ đến với ta để khai thác . Nhân Lực, Vốn, Trí tuệ của người VN .Tất cả việc đó đều do chúng ta. 20 Năm mà không biết chọn ra 1 -5 ngành nghề mũi nhọn đển phát triển, Mình thấy các bạn cứu nói hoài mà chưa ai từng đặt câu hỏi tai sao VN cứu loai hoai , Giáo sự này giáo sư khác.
VD . nếu chung ta chọn đc 5 ngành phát triển.
1- Cơ khí chế tạo (đóng tàu,ngành công nghiệp phụ trợ cho nó )(Vinashi,PVI,...)
2- Công nghệ Thông tin và Viễn thông (Viễn thông,CNTT, Nội dung số,....)
3- Da giầy , Dệt May,(Ngành công nghiệp phụ trợ)
4- Nông -Lâm - thủy nghiệp (Công nghiệp Thực phẩm,Thủ công Mỹ nghệ,.xx)
5- Phát triển dịch vụ du lịch biển ( CN phụ trợ như Khách sạn, Hàng không,..)
sau khi chung ta đã có cái này rồi mới tập trung vào (Tư Pháp,Kế hoạch,Tài chính,Lao động thương binh xã hội + Giáo dục, Giao Thông + Xây dựng, Nông Lâm Thủy, VH TT Du Lịch, CNTT + TT, An Ninh + Quốc Phòng, Công Thương, ) Đó mới là thực sự là Chiến lược đó mới là Kinh Tế chứ ? Buồn cho mấy vị GS, TS, Ths, Giấy biết mà ko nói cũng có tội Chủ tịch Hồ Chí Minh Đã nói " Chung ta phải tự Cứu lấy ta " 20 năm đổi mới của VN không thoát khỏi đc tư duy của cụ Phan Bội Châu. Buồn cho 1 thế hệ buồn cho 1 dân tộc anh Hùng.
VD . nếu chung ta chọn đc 5 ngành phát triển.
1- Cơ khí chế tạo (đóng tàu,ngành công nghiệp phụ trợ cho nó )(Vinashi,PVI,...)
2- Công nghệ Thông tin và Viễn thông (Viễn thông,CNTT, Nội dung số,....)
3- Da giầy , Dệt May,(Ngành công nghiệp phụ trợ)
4- Nông -Lâm - thủy nghiệp (Công nghiệp Thực phẩm,Thủ công Mỹ nghệ,.xx)
5- Phát triển dịch vụ du lịch biển ( CN phụ trợ như Khách sạn, Hàng không,..)
sau khi chung ta đã có cái này rồi mới tập trung vào (Tư Pháp,Kế hoạch,Tài chính,Lao động thương binh xã hội + Giáo dục, Giao Thông + Xây dựng, Nông Lâm Thủy, VH TT Du Lịch, CNTT + TT, An Ninh + Quốc Phòng, Công Thương, ) Đó mới là thực sự là Chiến lược đó mới là Kinh Tế chứ ? Buồn cho mấy vị GS, TS, Ths, Giấy biết mà ko nói cũng có tội Chủ tịch Hồ Chí Minh Đã nói " Chung ta phải tự Cứu lấy ta " 20 năm đổi mới của VN không thoát khỏi đc tư duy của cụ Phan Bội Châu. Buồn cho 1 thế hệ buồn cho 1 dân tộc anh Hùng.
3 thg 5, 2011
Hà nội - Bắc Ninh - HCM ??? Nơi đâu là nhà của Toms
Cuộc sống chưa bao giờ êm đềp với toms,chưa bao giờ mình có cảm giác thấy khó khăn với cuộc sống như hiện nay , Định hướng không rõ ràng chiến lược thiếu thuyết thực tế ? Khó khăn như bây giờ
Sống Hà nội ??? -
- Tài sản lớn nhất ở Hà nội với mình chắc là quan hệ? Tái chính vân chưa mạnh ??? Những câu hỏi cứ lơ lửng trong đầu mình mấy ngày qua, đi chơi cũng không vui đc ?
- Đi làm làm thuê ?? Hay đầu quân cho ông anh ?? Với ông anh cảm giác mịt mù trước các dự án lớn ??? Bế tắc nhiều vô kể ??? Sống mà ko có động lực nào mạnh mẽ ?? không làm cũng không chết? mà làm thì không thì cũng hết ? Ko có tích trữ mạnh ??
- Sống vật vờ như cô Hồn một năm cũng giỏi kiếm đc năm ba chục ?
- Mụ nói đến đấy làm tôi thấy thèm làm sao? Ở Hà nội bây giờ mình khó khăn vô cùng ??? Từ tết ra đến giờ toàn âm, Thậm chí còn phải vay mượn mới đủ duy trì cuộc sống? Giá cái gì cũng tăng duy trị sản phẩm của mình là không thể tăng được ? Từ tết đền giời làm đc mỗi cái tủ Bếp gỗ giáng hương thì cũng trả nợ sắp hết ??
- Có lẽ mình phải đóng cửa mọi thứ hoặc chuyển nhượng một phần tài sản về quê ?quay lại con đường CNTT thì để đi lên , không biết có đúng không nhưng có lẽ sẽ là như vậy ? Vừa làm em lòng cha mẹ và cũng vì bản thân ?
- Thông thường mình toàn hỏi ý kiến ngưới lớn với những quyết định khó khăn ? lần này mình cũng vậy ? mình kể về cuộc sống của mình hơn một năm qua với các bạn bè của mình mọi người đều khuyên mình như vậy ??
thật khó khi phải xa Hà nội? Nơi đô thì hào hoa và tráng lệ mình lại sống nơi đây có quá nhiều kỷ niệm??Trong một dịp kỷ bà chị mình lại nôi kéo mình hay em vào HCM.
- TP HCM lại một ý tưởng nảy ra , vào TP HCM để lập nghiệp hay lắm em a? con người nơi đây sống rất thoải mái họ không luồn lách như ở HN đâu em ? Vào đây chị cho em mượn nhà và cùng làm nội thất với chị ? Một lời mời làm tôi phật nên rất nhiều ý tưởng ? nhưng ko hiểu sao mình có cảm giác hơi ảo vọng về cuộc sống ở nơi đây? Ở đâu cũng vậy mà thôi ? quan trọng là mình phải biết cách thích nghi với nó ? ở Hà nội mình cũng tốt đấy chứ ? nhưng vì mình còn quá ít Kinh nghiểm thôi ???
- Quyết định sẽ về Bắc Giang - Bắc Ninh quê mình lập nghiệp vậy không biết có đúng không ? Ở nhà cuộc sống thoải mái ? Bạn bè cũng nhiều ? Những cũng phải làm mới lại một chút ? Và cũng phải vất vả một năm nhưng thoải mái hơn ? Làm gì cũng đc có chết đói cũng vui vẻ vì mọi người ở we họ sống với nhau thật tình cảm , nhưng bố mình cũng động viện mình mày làm ở đây mạnh rồi vươn ra Hà nội cũng đc mà ? mình nghĩ cũng đúng nhưng thị trường Bắc Ninh - Bắc giang quê mình quá nhỏ bé mà lại có quá nhiều người làm ? ơ đâu cũng phải cạch tranh quyết liệt và sòng phẳng duy ở Quê mình có người thân bên cạnh mình sẽ tự tin lái vững chắc con tàu không số vượt qua các cơn sóng và bão lớn ? Cuộc phieu lưu của tôm sẽ chấm dứt hay lại lênh đênh giữa biển lớn đây?? Mạo hiểm hoặc dừng lại ???
QUYẾT ĐỊNH SẼ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT SAU MỘT VÀI NGÀY TỚI " BN-HN- HCM " nơi nào cho toms đây ????
Sống Hà nội ??? -
- Tài sản lớn nhất ở Hà nội với mình chắc là quan hệ? Tái chính vân chưa mạnh ??? Những câu hỏi cứ lơ lửng trong đầu mình mấy ngày qua, đi chơi cũng không vui đc ?
- Đi làm làm thuê ?? Hay đầu quân cho ông anh ?? Với ông anh cảm giác mịt mù trước các dự án lớn ??? Bế tắc nhiều vô kể ??? Sống mà ko có động lực nào mạnh mẽ ?? không làm cũng không chết? mà làm thì không thì cũng hết ? Ko có tích trữ mạnh ??
- Sống vật vờ như cô Hồn một năm cũng giỏi kiếm đc năm ba chục ?
- Thuê nhà ? Ở Nhờ ?? Có tiền thì tiêu hết ??? Bạn gái thì ko ??- Sự nghiệp thì chưa thành công trạng gì ?
- Mua lại cái xưởng tưởng ngon ăn với nghề gỗ ?? Văn phòng bất động sản khách hàng thưa thớt ??? giao dịch chầm nắng ??? Bất động sản ??? đã đóng băng rồi sao ??? Vậy phải làm sao đây ??? Tại sao nhỉ ??? Hay bởi mình còn quá trẻ để cầm lái 1 con tàu không số ??? Tẩt cả các thuyền trưởng đều biết mình đang ở đâu ??? Ở chỗ nào của tâm bao ?? Còn mình thì sao, nghề nghiệp thì làm trái ngành? người chưa từng biết về đất ? nội thất chuyển sang làm có phải mình đã sai ???" Quay lại con đường CNTT hay là tiếp tục làm đây ? Hay tiếp tục giúp ông anh đây người vừa có ân và nghĩa với mình.
Ông anh hôm trước về nước cũng mời mình về làm "sales " nhưng lĩnh vực của ông lại là ngành Kiến trúc và quy hoạch đô thị và mấy cái chứng chỉ Xanh Lotus,... gì đó. Ông nói qua cho mình về công nghệ xanh. Mình thấy cũng hay hay bởi ông cũng đang làm tư vấn quốc gia cho hội đồng xanh Việt Nam nghe thì mình thấy rất hay về công nghệ mới này lắm nhưng theo mình cảm nhận ít nhất cũng phải 5 năm nữa mới khả thi bởi Cả nước hiện nay có được mấy công trình kiến trúc xanh ?? Cái này quả thực nó tiết kiệm nhiên liệu thật ? Nhưng nó lại thiếu thực tế thì phải vì bây h mình còn phải sống? Ông anh thì làm chưa có lương thì sống thế nào đc ? Đồng sáng lập làm gì ? Mình nghĩ trong đâu em còn đang đau cả đầu với dự án của em ? Bụng thì đã đói cứ nói cả buổi tối chưa ăn gì ? Hết cộng nghệ vật liệu này đến vật liệu khác ? Sau bữa đó ông lại gọi mình qua nhà chơi nói sắp tớ anh có bạn anh là phips và herry qua VN tìm cơ hội đầu tư vào tháng 6 gì đó ? Em xem sắp sếp cho anh một buổi gặp mặt các chủ đầu tư ở HN đc ko ? Mình nói chuyện đó không có vấn đề gì
anh chỉ cần đưa em khoảng 5 nghìn $ là em làm bữa tiệp mời các chủ đâu tư đến giao lưu là đc ? Sau đó anh trình bày lống ghép các sản phẩm của anh vào là đc ? Ông lại nói
Vậy thế anh phải thu tiền Vé vào ?
chứ vừa mời không họ và vừa thuyết trình miễn phí một buổi trị giá hành nghìn $ của anh thì làm sao đc? mình không nói gì lúc đó ? Ông cứu nghĩ kiến thức mình có giá trị lắm, Chẳng lẽ lúc đó mình nói anh ôm kiến thức của anh mà sống ? Sau lần đó ông nói với mình một câu " Anh ko phải là bầu sữa cho bọn em vắt đâu thắng ạ " Chẳng lẽ mình lại chửi vào mặt ông chứ ?
Kiến thức của ông chẳng có lý gì ? nếu không có quan hệ ? mà ông mới người ta chắc gì đã đến ? Vì mình thông cảm cho ông đc bởi ông chưa một ngày làm Bussines nên ko chấp ? Cái tiền lonby Ở HN này nó là hàng tấn ? Nhưng đổi lại cũng đâu hề ít ? Rẻ rê nhưng Bác Cường" Namcuong.com.vn" Vừa mất mạng nhưng đổi lại đc bao nhiêu đất đó ???
Sau lần ông anh nói câu đó mình ko thèm gọi điện thoại hay qua nhà chơi ? Mình vừa ức vừa tức ? Bỏ mất 6 tháng trời cùng ông để setup một cái UGBANGREE của ông mà đổi lại ông nói câu đó ?? Trước hôm nghỉ dịp lễ ông có gọi điện thoại cho mình về một số khách hàng phản hồi lại ? Mình thấy vui vui nhưng hôm này mình ko biết nói gì sau khi về đợt này ?? em ơi cón nhớ em rồi ? lúc này mình lại nhớ lại câu của mẹ dạy năm xưa " Làm trai cho đáng nên trai " Vậy mà chưa bao giờ tinh thần của mình lại đi xuống dốc như bây giờ , phải chăng đó chỉ là những nốt nhạc trầm của cuộc sống ? Nốt thăng đã hết ? Về nhà bố mẹ nói một câu "Lùi một bước con sẽ tiến ba bước đó " mình cảm thấy chạy lòng và phải suy nghĩ suy nghĩ thật sự Rồi sang nhà thằng bạn ăn cơm hôm đó . Mụ vợ nó nói một câu mình lại càng chạy lòng hơn .
- Anh Biên nhà em, Đi khắp Nam - Bắc ? Mọi chân cũng phải về với mẹ con em đây này ? hay anh về đây làm cùng anh ấy nhà em, chẳng phải no nghĩ gì nhiều mỗi tháng công ty cũng kiếm 10 - 20 triệu ? Chẳng phải nghĩ nhiều cho đau đầu anh a ? Tiền nhiều mà ko hạnh phúc thì làm gì hả anh ? Vợ chồng em Hạnh Phúc. Có vợ có chồng bên nhau vui vẻ lắm ả ? Mà a cũng lấy vợ đi , Hay để em giới thiệu cho anh một cô ? Bố mẹ tử tế gia đình cũng cơ bản anh a ? mà nó cũng ngoan ngoan ? làm việc công chức như em tuy lương thấm nhưng ở quê nhà mình thì đủ sống anh a? có tiền thì quản vào đất như vợ chồng em vài năm là ổn ngay ?? Đỡ đau đầu .Ông anh hôm trước về nước cũng mời mình về làm "sales " nhưng lĩnh vực của ông lại là ngành Kiến trúc và quy hoạch đô thị và mấy cái chứng chỉ Xanh Lotus,... gì đó. Ông nói qua cho mình về công nghệ xanh. Mình thấy cũng hay hay bởi ông cũng đang làm tư vấn quốc gia cho hội đồng xanh Việt Nam nghe thì mình thấy rất hay về công nghệ mới này lắm nhưng theo mình cảm nhận ít nhất cũng phải 5 năm nữa mới khả thi bởi Cả nước hiện nay có được mấy công trình kiến trúc xanh ?? Cái này quả thực nó tiết kiệm nhiên liệu thật ? Nhưng nó lại thiếu thực tế thì phải vì bây h mình còn phải sống? Ông anh thì làm chưa có lương thì sống thế nào đc ? Đồng sáng lập làm gì ? Mình nghĩ trong đâu em còn đang đau cả đầu với dự án của em ? Bụng thì đã đói cứ nói cả buổi tối chưa ăn gì ? Hết cộng nghệ vật liệu này đến vật liệu khác ? Sau bữa đó ông lại gọi mình qua nhà chơi nói sắp tớ anh có bạn anh là phips và herry qua VN tìm cơ hội đầu tư vào tháng 6 gì đó ? Em xem sắp sếp cho anh một buổi gặp mặt các chủ đầu tư ở HN đc ko ? Mình nói chuyện đó không có vấn đề gì
anh chỉ cần đưa em khoảng 5 nghìn $ là em làm bữa tiệp mời các chủ đâu tư đến giao lưu là đc ? Sau đó anh trình bày lống ghép các sản phẩm của anh vào là đc ? Ông lại nói
Vậy thế anh phải thu tiền Vé vào ?
chứ vừa mời không họ và vừa thuyết trình miễn phí một buổi trị giá hành nghìn $ của anh thì làm sao đc? mình không nói gì lúc đó ? Ông cứu nghĩ kiến thức mình có giá trị lắm, Chẳng lẽ lúc đó mình nói anh ôm kiến thức của anh mà sống ? Sau lần đó ông nói với mình một câu " Anh ko phải là bầu sữa cho bọn em vắt đâu thắng ạ " Chẳng lẽ mình lại chửi vào mặt ông chứ ?
Kiến thức của ông chẳng có lý gì ? nếu không có quan hệ ? mà ông mới người ta chắc gì đã đến ? Vì mình thông cảm cho ông đc bởi ông chưa một ngày làm Bussines nên ko chấp ? Cái tiền lonby Ở HN này nó là hàng tấn ? Nhưng đổi lại cũng đâu hề ít ? Rẻ rê nhưng Bác Cường" Namcuong.com.vn" Vừa mất mạng nhưng đổi lại đc bao nhiêu đất đó ???
Sau lần ông anh nói câu đó mình ko thèm gọi điện thoại hay qua nhà chơi ? Mình vừa ức vừa tức ? Bỏ mất 6 tháng trời cùng ông để setup một cái UGBANGREE của ông mà đổi lại ông nói câu đó ?? Trước hôm nghỉ dịp lễ ông có gọi điện thoại cho mình về một số khách hàng phản hồi lại ? Mình thấy vui vui nhưng hôm này mình ko biết nói gì sau khi về đợt này ?? em ơi cón nhớ em rồi ? lúc này mình lại nhớ lại câu của mẹ dạy năm xưa " Làm trai cho đáng nên trai " Vậy mà chưa bao giờ tinh thần của mình lại đi xuống dốc như bây giờ , phải chăng đó chỉ là những nốt nhạc trầm của cuộc sống ? Nốt thăng đã hết ? Về nhà bố mẹ nói một câu "Lùi một bước con sẽ tiến ba bước đó " mình cảm thấy chạy lòng và phải suy nghĩ suy nghĩ thật sự Rồi sang nhà thằng bạn ăn cơm hôm đó . Mụ vợ nó nói một câu mình lại càng chạy lòng hơn .
- Mụ nói đến đấy làm tôi thấy thèm làm sao? Ở Hà nội bây giờ mình khó khăn vô cùng ??? Từ tết ra đến giờ toàn âm, Thậm chí còn phải vay mượn mới đủ duy trì cuộc sống? Giá cái gì cũng tăng duy trị sản phẩm của mình là không thể tăng được ? Từ tết đền giời làm đc mỗi cái tủ Bếp gỗ giáng hương thì cũng trả nợ sắp hết ??
- Có lẽ mình phải đóng cửa mọi thứ hoặc chuyển nhượng một phần tài sản về quê ?quay lại con đường CNTT thì để đi lên , không biết có đúng không nhưng có lẽ sẽ là như vậy ? Vừa làm em lòng cha mẹ và cũng vì bản thân ?
- Thông thường mình toàn hỏi ý kiến ngưới lớn với những quyết định khó khăn ? lần này mình cũng vậy ? mình kể về cuộc sống của mình hơn một năm qua với các bạn bè của mình mọi người đều khuyên mình như vậy ??
thật khó khi phải xa Hà nội? Nơi đô thì hào hoa và tráng lệ mình lại sống nơi đây có quá nhiều kỷ niệm??Trong một dịp kỷ bà chị mình lại nôi kéo mình hay em vào HCM.
- TP HCM lại một ý tưởng nảy ra , vào TP HCM để lập nghiệp hay lắm em a? con người nơi đây sống rất thoải mái họ không luồn lách như ở HN đâu em ? Vào đây chị cho em mượn nhà và cùng làm nội thất với chị ? Một lời mời làm tôi phật nên rất nhiều ý tưởng ? nhưng ko hiểu sao mình có cảm giác hơi ảo vọng về cuộc sống ở nơi đây? Ở đâu cũng vậy mà thôi ? quan trọng là mình phải biết cách thích nghi với nó ? ở Hà nội mình cũng tốt đấy chứ ? nhưng vì mình còn quá ít Kinh nghiểm thôi ???
- Quyết định sẽ về Bắc Giang - Bắc Ninh quê mình lập nghiệp vậy không biết có đúng không ? Ở nhà cuộc sống thoải mái ? Bạn bè cũng nhiều ? Những cũng phải làm mới lại một chút ? Và cũng phải vất vả một năm nhưng thoải mái hơn ? Làm gì cũng đc có chết đói cũng vui vẻ vì mọi người ở we họ sống với nhau thật tình cảm , nhưng bố mình cũng động viện mình mày làm ở đây mạnh rồi vươn ra Hà nội cũng đc mà ? mình nghĩ cũng đúng nhưng thị trường Bắc Ninh - Bắc giang quê mình quá nhỏ bé mà lại có quá nhiều người làm ? ơ đâu cũng phải cạch tranh quyết liệt và sòng phẳng duy ở Quê mình có người thân bên cạnh mình sẽ tự tin lái vững chắc con tàu không số vượt qua các cơn sóng và bão lớn ? Cuộc phieu lưu của tôm sẽ chấm dứt hay lại lênh đênh giữa biển lớn đây?? Mạo hiểm hoặc dừng lại ???
QUYẾT ĐỊNH SẼ ĐƯỢC PHÊ DUYỆT SAU MỘT VÀI NGÀY TỚI " BN-HN- HCM " nơi nào cho toms đây ????
29 thg 4, 2011
Đối thoại xoáy giáo sư Cù Trọng Xoay
Đối thoại xoáy giáo sư Cù Trọng Xoay
Tác giả: HOÀNG HƯỜNG
Bài đã được xuất bản.: 21/04/2011 06:00 GMT+7
TRONG MỤC NÀY (Đọc thêm)
Ở "đại học" Bôn Ba ai cũng là giáo sư. Có chợ Trời bán học hàm học vị giả thì bù lại cũng có chợ Âm phủ bán thịt chó thật. Cuộc sống thì luôn công bằng và mọi thứ đều có giá của nó. - "Giáo sư" Cù Trọng Xoay.
Từ việc muối dưa thế nào cho ngon, "tuyệt chiêu" đối phó với người giúp việc, đến ngữ nghĩa của các câu thơ Kiều, định luật vạn vật hấp dẫn và bí mật của Isaac Newton; đến vv...và..vv.. là những vấn đề mà Giáo sư Cù Trọng Xoay của chương trình Hỏi Xoáy - Đáp Xoay đã trả lời.
Trong mục Gặp gỡ & Đối thoại tuần này, Tuần Việt Nam "xoáy" vị "giáo sư" khả kính này những vấn đề mang tính... cá nhân nhạy cảm.
Giáo sư thích... đê tiện
Cù Trọng Xoay hay Dũng Đê Tiện, giáo sư có vẻ nhiều "hỗn danh"?
Ôi, tôi còn nhiều "hỗn danh" lắm, ngoài Dũng Đê tiện và Cù Trọng Xoay thì nào là Dũng Vạc, Dũng Dâm tặc, Dũng Điên tệ, Dũng Đại tiện (rất tiện)... Tôi thấy được gọi tên nào cũng thích cả bởi khi người ta gọi tên tôi tức là họ còn nhớ đến tôi, còn cần đến tôi và nếu may mắn hơn nữa thì là vì họ còn yêu quý tôi.
Tôi không có ý gì đâu nhưng thấy hơi tò mò về đạo đức, lối sống của giáo sư có vấn đề gì mà những cái tên của ngài nghe có vẻ không được "lành mạnh" lắm?
Tôi cũng không biết nữa, có lẽ phải hỏi những người đã gọi tôi vậy. Tôi thì cứ sống hồn nhiên như mình vốn có, còn mọi người gọi sao thì mọi người cứ hồn nhiên mà gọi. Tuy nhiên tôi nhận thấy cả người gọi và người được gọi điều rất vui vẻ và tôi cũng rất đông bạn bè nữa, thế là ổn.
Thế trong những cái tên đó, giáo sư thích nhất cái tên nào?
Có lẽ tôi thích cái tên Dũng Đê tiện nhất, cái tên này có từ khi tôi về đầu quân cho FPT và nơi đây với tôi thì như một gia đình vậy. Cái tên này nhiều người gọi lắm, từ lãnh đạo, đồng nghiệp cho đến các em sinh viên đều gọi tôi như thế, đến mức tôi nói cái tên thật Đinh Tiến Dũng của mình ra thì nhiều người còn ngơ ngác hỏi: "Ai đấy?".
"Giáo sư" Cù Trọng Xoay. Ảnh Facebook GiaosuXoay |
Tôi cũng thích, vì cái tên này nhiều người biết. Nhưng khi được gọi đến, tôi thường nghĩ nó gắn với một công việc đang làm thêm của tôi, chứ không phải tôi. Nó gợi lên những đêm thức trắng viết kịch bản trong sự thúc giục và "đàn áp" của đạo diễn, gợi lên ánh đèn trường quay chói chang và ông bạn diễn Xuân Bắc tinh quái luôn làm tôi đuổi theo hụt cả hơi. Thành ra đi đường có ai gọi tên này là tôi lại hơi giật mình.
Trường đại học mới mà không mới
Trong một chương trình Hỏi Xoáy - Đáp Xoay giáo sư nói ngài đang công tác tại Trường Đại học Bôn Ba, giáo sư có thể giới thiệu kỹ hơn về trường ấy không?
Thực ra ngay cái tên đã đủ nói về trường rồi. Tiêu chí của trường này là "Đâu đâu cũng là trường, ai ai cũng là thầy". Tôi nghĩ không chỉ mình tôi mà rất nhiều người cũng đang công tác tại trường này như tôi không để ý thôi; hoặc họ thường gọi là Trường Đời. Lên chương trình truyền hình thì tôi "đánh bóng" thương hiệu bằng cái tên Bôn Ba cho nó có vẻ ...quốc tế.
Giáo sư là tác giả/diễn viên của nhiều clip ca nhạc ấn tượng: Lương mềm cuối năm, Xăng tăng giá, Thưởng của em đâu anh?, Lời ru buồn cho giá, ... Tôi đoán hẳn Đại học Bôn Ba phải có chuyên ngành sáng tác?
Đại học Bôn Ba là cuộc sống, mà trong cuộc sống thì ngành sáng tác chắc phải gọi là một đại chuyên ngành luôn ấy chứ. Những sản phẩm do tôi tự sáng tác thì do có đặt hàng hoặc làm để giải trí cho cộng đồng. Còn những ca khúc tôi "chế" lại lời thì đâu có gì mới mẻ, các làn điệu dân ca vẫn luôn được đặt lời mới mà.
"Giáo sư" Cù Trọng Xoay là một nhân vật trong mục Hỏi Xoáy - Đáp Xoay, Thư giãn cuối tuần của Đài truyền hình Việt Nam với 2 nhân vật: Trần Xoáy do diễn viên Xuân Bắc và Cù Trọng Xoay do Đinh Tiến Dũng, thể hiện. Đinh Tiến Dũng tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp, chuyên ngành cây trồng nhưng công việc chính của anh hiện nay là nhân viên tổ chức sự kiện của Công ty FPT. Ngoài việc đảm nhận đóng vai Cù Trọng Xoay, Đinh Tiến Dũng đồng thời là người viết kịch bản cho chuyên mục. |
Vâng, gần như phần lớn các bài trong đó do tôi chế lại. Để truyền tải một thông điệp nào đó, chúng tôi có nhiều cách để thể hiện mà chúng tôi hay gọi là "trò". Riêng cái "trò" chế lại bài hát thì có vẻ khá ăn khách bởi nhìn chung đó là các giai điệu quen thuộc, lời lẽ vui vẻ dễ đi vào lòng người hơn.
Ngài có ý định đăng ký bản quyền, hoặc soạn một giáo trình về xu hướng sáng tác "ngẫu hứng và thời sự" này để giảng dạy tại Đại học Bôn Ba không?
Đăng ký bản quyền thì tôi chẳng bao giờ dám nghĩ tới vì nó làm cho tôi có cảm giác mình như đang "vừa ăn cắp vừa la làng" vậy. Những sản phẩm giải trí đó được làm ra để giải trí cho vui vẻ, nếu ai đó lấy đi để nhân rộng hơn cái sự vui vẻ đó thì càng ... vui vẻ hơn thôi.
Còn về kỹ thuật sáng tác "ngẫu hứng và thời sự" thì đúng là có nhiều người quan tâm và hỏi tôi về vấn đề này lắm. Tôi không được ăn học về âm nhạc một cách đầy đủ và bài bản, nên chưa bao giờ dám nghĩ những sản phẩm mình làm ra đó là một tác phẩm hay ca khúc, càng chả bao giờ dám nghĩ nó là một điều gì đủ "tư cách" mà đem ra giảng dạy. Tuy nhiên "trò" này vui phết, do đó những ai quan tâm hỏi tôi về cách thức thì tôi biết gì cũng sẽ chia sẻ bằng hết vì nó là "trò" một người nghịch, nhiều người vui mà...
"Giờ cưa gái, đến chơi nhà mình cứ tặng xăng. Xăng giờ cao giá, lấy lòng ba má, không cần hoa lá..." Chiêu thức này giáo sư đã áp dụng chưa? Có hiệu quả không?
Cái này tôi nói quá lên để "khen đểu" giá xăng cao thôi, chứ chưa bao giờ "dám" làm thế. Khi không xách chai xăng đến đứng ở cửa nhà người ta, miệng lại cười tươi có khi bố mẹ người ta lại tưởng mình vừa trốn viện đến trả thù cũng nên, lấy lòng thế nào được.
Hay là ngài có thể phát triển ý tưởng theo hướng khác, ví dụ ngoài xăng còn có thể tặng thêm rau sạch, hoa quả không chất bảo quản, thịt lợn không thuốc tăng trọng, khẩu trang chống bụi, áo phao phòng lụt... hay đơn giản như tặng ba má đôi giày bata Thượng Đình để các cụ sử dụng mỗi khi tắc đường chẳng hạn?
Nếu để chọn thứ để tặng, tôi nghĩ mình sẽ tặng những nụ cười. Cuộc sống bao giờ mà chẳng có những khó khăn, không khó cái này thì sẽ lại khó cái khác, sống sao cho vui là được. Tôi không mải miết đuổi theo những vấn đề khó khăn đó mà kêu ca, châm chọc mãi được, nó sẽ biến tôi thành một kẻ hẹp hòi, lắm chuyện và bất đắc chí. Tôi chỉ thích đi tìm những nụ cười đâu đó để đem tặng nhau thôi. Một trong những cách đó là hãy có cái nhìn thật vui vẻ về những khó khăn để cười vui và thêm yêu cuộc sống với bao khó khăn này.
"Nếu đi xoáy ai đó thì tôi sẽ chỉ xoáy vào cái chỗ nào mà xoáy vào khiến họ cười vui nhất mà thôi" Ảnh Facebook GiaosuXoay |
Giá học hàm Giáo sư Cù Trọng Xoay mà bán được...
Xin lỗi giáo sư, ai cũng nói ngài còn khá trẻ với học hàm này, liệu Đại học Bôn Ba có nhầm lẫn nào không, đặc biệt trong thời buổi này học hàm học vị thật giả lẫn lộn, giáo sư - tiến sĩ nhiều như sao trên trời, đặc biệt những nơi gần... chợ Trời?
Ở "đại học" Bôn Ba ai cũng là giáo sư. Khái niệm thật giả chỉ có khi chúng ta có những chuẩn mực hay quy định nào đó để đánh giá cho một vấn đề, đôi khi ở chuẩn mực này là thật nhưng ở chuẩn mực kia lại là giả. Còn ở "đại học" Bôn Ba chúng tôi có tiêu chí "ai ai cũng là thầy", cho nên khi ai đó đúng thật là chính mình thì họ đều là một giáo sư thật sự của "chuyên ngành" cuộc đời họ. Chiếu theo tiêu chí này của chúng tôi thì có khi trẻ con mới chính là những "giáo sư" thật nhất, mà vậy thì tôi lại thấy mình hơi già ấy chứ.
Việc bán bán mua mua, có chợ Trời bán học hàm học vị giả thì bù lại cũng có chợ Âm phủ bán thịt chó thật. Thật giả tuy lẫn lộn, nhưng cuộc sống thì lại luôn rất công bằng và mọi thứ đều có giá của nó.
Sao Gặp nhau cuối năm không thấy đưa "chợ giao dịch học hàm học vị" vào kịch bản nhỉ, liệu có phải ngài sợ họ bán nhầm luôn học hàm của Giáo sư Cù Trọng Xoay không?
Gặp nhau cuối năm là một sản phẩm mang tính trí tuệ tập thể, do đó đưa vấn đề gì vào thì chúng tôi cũng đều cân nhắc bàn bạc kỹ lưỡng, chọn những cái cần kíp và bức xúc hoặc ấn tượng nhất, chứ nếu cái gì cũng đưa vào thì thứ nhất là không đủ thời gian và thứ hai là khó mà hay được. Có thể năm sau, hoặc sau nữa sẽ có vấn đề này thì sao.
Còn cái học hàm của nhân vật Giáo sư Cù Trọng Xoay mà bán được thì tôi hạnh phúc quá khi việc tôi làm ít ra cũng ... có chút giá trị.
Xin tò mò một chút, giáo sư ngại bị "xoáy" vấn đề gì nhất? và nếu được "xoáy" ai đó, ngài hay thích xoáy chuyện gì?
Tôi gần như chẳng ngại bất kỳ vấn đề gì, trừ mỗi vấn đề khán giả trách móc sao không thấy trả lời vì thú thực là công việc chuyên môn của tôi tại FPT cũng bận rộn và tôi phải ưu tiên hoàn thành, sau đó mới đến cái việc "làm thêm" là một Giáo sư Xoay đi trả lời các câu hỏi. Thành ra tôi không quan tâm hết được. Nhân đây cũng mong quý vị khán giả thông cảm cho. Còn nếu đi xoáy ai đó thì tôi sẽ chỉ xoáy vào cái chỗ nào mà xoáy vào khiến họ cười vui nhất mà thôi.
Xin cảm ơn giáo sư!
Lời xin lỗi thật khó đối với Vietnamairlines
PN&HĐ:"Thượng đế" phải đòn và cưa gân... đạo đức xã hội
Tác giả: KỲ DUYÊN
Bài đã được xuất bản.: 2 giờ trước
TRONG MỤC NÀY (Đọc thêm)
Câu chuyên võ sư Lê Minh Khương "đấu" với VNA chưa có hồi kết, các quan trẻ sắp về xã và "cái gân" đạo đức xã hội lại tiếp tục bị cứa... là những lát cắt buồn, đầy kịch tính mà Phát ngôn và Hành động tuần này day dứt muốn giãi bầy cùng bạn đọc.
"Thượng đế phải đòn"
Hiếm có một câu chuyện nào khi xuất hiện trên mặt báo lại gây ầm ĩ suốt tuần qua như câu chuyện võ sư Lê Minh Khương, HLV Đội tuyển Quốc gia Taekondo trên chuyến bay số hiệu VN1169 của Hãng Hàng không QG VN Airlines từ Hà Nội đi TP.HCM, bị cưỡng chế xuống Đà Nẵng.
Câu chuyện mở đầu có vẻ đơn giản: Do điều kiện thời tiết xấu, máy bay phải hạ cánh tại Đà Nẵng vào lúc 1h03 đêm để đợi thời tiết tốt hơn và bay tiếp. Ông Lê Minh Khương xin xuống vì không muốn đợi. Nhưng vì việc tiếp dầu cho máy bay nhanh nên cơ trưởng không đồng ý cho khách xuống Đà Nẵng. Trước đó, ông đã đưa cuống vé cho tiếp viên. Khi đồng ý đi tiếp, ông Lê Minh Khương đòi lại chiếc cuống vé.
Nhưng diễn biến tiếp theo của việc đòi chiếc cuống vé và kết cục xử lý lại không đơn giản. Mới đây, ông Khương bất bình tố cáo trên báo chí, ông bị một số cán bộ an ninh ở sân bay Đà Nẵng lên máy bay hành hung, giật tóc, bẻ tay, chích roi điện, đến mức quần áo ông rách, điện thoại vỡ, người bầm tím và họ cưỡng chế ông rời khỏi máy bay.
Nghe chuyện ông, ai cũng nhắc tới một câu từng được coi là khẩu hiệu của các ông chủ kinh doanh: "Khách hàng là Thượng đế", "Khách hàng luôn luôn đúng". Dĩ nhiên câu khẩu hiệu đó, nhằm nhấn mạnh đến tận cùng cái tinh thần trách nhiệm phục vụ khách hàng- những thượng đế đã đem lại công ăn việc làm và lợi tức cho các ông chủ. Được phục vụ như thế hẳn các "Thượng đế phải cười"- như tên một bộ phim Mỹ rất hay cách đây đã lâu.
Nhưng đó là về mặt lý thuyết thôi, còn như trường hợp này, thượng đế Lê Minh Khương, đang bay trên trời, bị đòn và...và buộc rơi phịch xuống thực tiễn- mặt đất.
Trước sự tố cáo của thượng đế Lê Minh Khương, ông chủ VNA cũng lại cho biết: Ông Lê Minh Khương có hành vi gây rối đòi xuống tàu tại Đà Nẵng, đòi ra khỏi tàu, la hét lớn.
Chuyện lùm xùm giữa HLV Lê Minh Khương và VNA gây ồn ào dư luận thời gian qua |
Đương nhiên sự việc đến mức độ "sư nói sư phải, vãi nói vãi hay" thì buộc cả 2 phía phải có những người làm chứng.
Làm chứng cho VNA có 3 khách thương gia, ngồi khoang hạng VIP, điển hình là bà Eileen Tan quốc tịch Singapore, hiện là Phó Chủ tịch Hội Doanh nhân Singapore tại TP HCM, Tổng GĐ Cty Viking Travel.
Làm chứng cho ông Lê Minh Khương, cũng có 3 người ngồi khoang phổ thông: Đạo diễn điện ảnh Trần Lực, 2 anh em ca sĩ Quang Hà- Quang Cường. Họ rất bất bình khi chứng kiến hành vi của các cán bộ an ninh của Cảng vụ HK miền Trung, và đồng tình với lời tố cáo của ông Lê Minh Khương. Ca sĩ Quang Hà còn bức xúc hơn nữa, khi tố cáo, bố của võ sư Lê Minh Khương, đã 70 tuổi, vừa mới lên tiếng bảo vệ con trai, lập tức ông cũng bị bẻ tay ra sau.
Nhưng nếu đọc kỹ các thông tin trên báo chí, sẽ thấy rằng cả 2 phía nhân chứng đều đang như "thầy bói sờ voi", bởi những gì diễn ra ở khoang VIP thì các nhân chứng khoang phổ thông không thể chứng kiến và ngược lại...
Vì "sờ voi" mà các nhân chứng "thầy bói" cũng kéo luôn cả xã hội vào cùng sờ. Chẳng biết chú voi có nhột không, chỉ biết dư luận xã hội bị nhột nặng, và rất bất ngờ, hình ảnh xấu lại...nghiêng về VNA.
Số đông dư luận, người ta có phần bênh vực ông Lê Minh Khương- người yếu thế. Nhân việc này mà một loạt những vụ việc khác về cung cách phục vụ của VNA, do vị thế là hãng hàng không quốc gia, độc quyền nên sinh ra thói độc đoán và thiếu văn hóa cũng được moi ra. Không chỉ thế, các trang mạng xã hội thống kê đầy đủ hàng chục vụ việc của đội ngũ tiếp viên, phi công buôn lậu, vi phạm pháp luật bị xử lý được đăng trên các báo: Pháp luật TP HCM, Tuổi Trẻ, Sài Gòn giải phóng, Pháp Luật VN... Đó là cái mất mát đầu tiên.
Dư luận xã hội nghi ngờ luôn cả tư cách nhân chứng của VNA. Ngay lập tức, diện mạo bà thương gia Eileen Tan được đưa lên mạng, với những hình săm trổ rồng rắn rất hầm hố, chạy chi chít trên tấm lưng trần, và lời nói (bằng tiếng Anh) xúc phạm ca sĩ Quang Hà- nhân chứng của ông Lê Minh Khương, còn hầm hố hơn: "Câm miệng lại cái đồ lại cái man rợ". Nhìn hình bà, người ta hiểu cái ngôn ngữ ấy thật phù hợp.
Rồi người ta lại phát hiện ra Công ty của bà là đại lý vé máy bay, trong đó có VN Airlines. Bà không biết tiếng Việt. Vậy thì bà hiểu ra sao những điều ông Lê Minh Khương nói với cô tiếp viên, để mà cầm bút ký vào văn bản làm nhân chứng cho VNA? Với cái cách "quân ta bênh quân mình", ngay từ đầu, sự làm chứng đã bị vô hiệu hóa.
Mới đây, báo Dân Việt lại có thông tin, xuất hiện tình tiết mới, trong 1 biên bản được lập, có dấu hiệu ghi chèn vào là đã trả cuống vé máy bay cho ông Lê Minh Khương. Nhưng thực tế đến bây giờ ông Lê Minh Khương vẫn chưa có được cuống vé đó.
Sự việc chưa đâu vào đâu, thì ông Lê Hoàng Dũng, phát ngôn viên của VNA khẳng định chắc như đinh đóng cột trên báo Dân trí: "Hiện VNA đang chờ kết luận cuối cùng về sự việc từ Cục Hàng không VN để ra văn bản chính thức cấm bay đối với ông Lê Minh Khương. VNA từ chối vận chuyển hành khách này trên tất cả các chuyến bay hãng khai thác ở trong nước và quốc tế. Trong một vài ngày tới, văn bản cấm bay sẽ chính thức được đưa ra".
Nhưng ông này lại quên mất rằng theo Nghị định mới số 81/2010 về an ninh hàng không dân dụng, thì VNA chỉ có quyền lập danh sách đề nghị, còn quyền quyết định cấm bay phải là Cục Hàng không VN cơ. Người phát ngôn cho hãng mà lại không nắm được cả thẩm quyền, thì sự phát ngôn bừa như trên liệu có phải là góp phần "gây rối' thêm tình hình vốn đã như canh hẹ?
Dù số đông dư luận xã hội có phần bênh vực kẻ yếu thế là ông Lê Minh Khương, thì việc điều tra, phân xử đúng sai, phải trái vẫn còn phải chờ vào các cơ quan chức năng có thẩm quyền, do vụ việc xem ra ngày càng phức tạp, mặc dù ông Lê Minh Khương chỉ muốn VNA có một lời xin lỗi.
Bởi liệu đối tượng bị kiện của ông Lê Minh Khương có phải là VNA, hay phải là Cảng vụ HK miền Trung? Việc ông Lê Minh Khương đòi lại cuống vé liệu có phải là hành vi gây rối? Khái niệm gây rối hay gây mất trật tự (nếu có) của ông Lê Minh Khương cần phải được mổ xẻ kỹ càng và khách quan. Nó có liên quan đến lỗi làm mất vé và cách hành xử thiếu thiện chí của tiếp viên, mà Thanh tra Cục HK đã thừa nhận mới đây? Gây rối là hành vi có mục đích rõ ràng, còn gây mất trật tự chỉ là hậu quả của sự thiếu kiềm chế trong ứng xử.
Dù vậy, lẽ phải không thuộc về kẻ yếu được bênh vực theo cảm tính của con tim, hay thuộc kẻ mạnh có quyền năng chi phối lợi ích con người. Lẽ phải dựa trên cơ sở pháp lý của những quy định mang tính chế tài, đã được ghi nhận trong Nghị định 81/2010, và sự điều tra cặn kẽ, khách quan của cơ quan chức năng có thẩm quyền.
Chỉ đáng buồn, sự việc của VNA với ông Lê Minh Khương phản chiếu một hiện tượng tâm lý và ứng xử văn hóa phổ biến giữa người với người trong xã hội VN hiện nay: Chuyện chả có gì mà cũng thành ầm ĩ thế?
Người viết bài này đặt câu hỏi: Giả dụ đi, lỗi thuộc về ông Lê Minh Khương, thì VNA có lỗi gì không nhỉ? Chẳng lẽ cách hành hung thô bạo, vô lý với cả cha con ông Lê Minh Khương của mấy cán bộ an ninh lại là "hoàn thành nhiệm vụ"? Và mới đây, một thông tin có phần hài hước được VnExpress tung ra, có thể ông Lê Minh Khương bị cưỡng chế nhầm. Vì thời điểm đó, có 1 vị khách cũng to tiếng la hét (?)
Nếu vậy, thì VNA đúng là dở khóc dở cười.
Với việc lùm xùm xảy ra giữa VNA và ông Lê Minh Khương, từ bé xé ra to- là thêm một lần nữa thương hiệu và uy tín của VNA- rất to cũng dễ thành... rất bé.
Các quan trẻ... cắm sào đứng đợi
Ngày 24-4, ViệtNamNet đưa tin "Dưới 30 tuổi có thể làm 'quan xã'"? Đọc kỹ, mới hay đây là một Dự án của Đoàn TNCSHCM, nhằm tuyển chọn và đưa 600 trí thức trẻ, dưới 30 tuổi, có trình độ đại học trở lên về làm phó chủ tịch các xã thuộc 62 huyện nghèo nhất nước. Dự án có tổng kinh phí 194 tỷ đồng.
Nếu đạt thành tích xuất sắc, giúp địa phương hoàn thành các mục tiêu kinh tế xã hội, các quan xã này có thể được đề bạt lên những vị trí cấp cao hơn, không cần chờ hết 5 năm dự án. Trước khi về xã họ sẽ được huấn luyện nghiệp vụ quản lý nhà nước cấp xã trong 2 tháng về chức năng quyền hạn, kỹ năng quản lý cơ bản cấp xã, đi thực tiễn cơ sở.
Nhưng nghĩ cho kỹ, thì đây không phải là một cách làm mới mẻ gì. Thậm chí nó quá cũ kỹ, bởi tư duy những người quản lý, điều hành và đề xuất.
Trong quá khứ, các ngành Y tế, Giáo dục cũng từng có chủ trương tung quân về cơ sở. Ngành Y tế đưa bác sĩ về tuyến xã. Ngành Giáo dục đưa giáo viên miền xuôi lên miền núi, với cam kết rất rõ ràng: Giáo viên nữ sau 3 năm, giáo viên nam sau 5 năm phục vụ, sẽ được chuyển về miền xuôi. Kết quả ra sao?
Với ngành Y, một đặc thù không thể thiếu- bác sĩ cần có môi trường, phương tiện, thiết bị kỹ thuật để phát triển tay nghề. Không biết bao nhiêu năm qua, chủ trương này có hiệu quả thế nào, chỉ biết người dân tuyến xã có việc gì, từ bé như con mắt bị đau, cho đến to như bụng của bà bầu đến kỳ sinh nở... đều đổ về bệnh viện tuyến trung ương. Không biết bác sĩ tuyến xã nhiều người tài năng nảy nở hay thui chột đi, khi giờ nhiều người chỉ làm việc của một y tá, y sĩ cơ sở?
Ảnh: Hà Nội mới |
Với ngành Giáo dục, phải ghi nhận có hàng vạn người thầy đã hy sinh cả tuổi xuân của họ ở những vùng khó khăn. Nhưng khi đã hết thời hạn phục vụ, có bao nhiêu người thầy tóc bạc, hết cả tuổi xuân cũng chưa được chuyển về xuôi theo như cam kết của ngành GD. Đến nỗi có không ít người thầy chua chát cho rằng họ đã bị... lừa. Nhiều người khác chấp nhận bỏ nghề, phí cả tiền bạc lẫn công sức đào tạo của xã hội.
Và nay, Đoàn TNCSHCM chủ trương tung quân về tuyến xã. Cho dù lần này, sự hứa hẹn "ngon" hơn- làm quan chứ không làm dân!
Ấn tượng nhất là câu phát ngôn của ông Dương Văn An, Bí thư, Trưởng Ban tổ chức TƯ Đoàn: "Các trí thức trẻ không phải cam kết không tham nhũng, không nhận hối lộ... nhưng..." . Có nghĩa là ông An cũng đã lường trước được căn bệnh phổ biến của các quan chức hiện nay, dù là cấp xã?
Không biết có bao nhiêu trí thức trẻ ưu tú sẽ làm đơn tình nguyện về với các xã khó khăn như niềm tin lạc quan của đồng chí Bí thư. Chỉ biết với dự án này, các đồng chí Trung ương Đoàn TNCSHCM lại ghi thêm thành tích làm phong trào vào sổ vàng truyền thống.
Nổ như phong trào, thì cũng dễ xẹp như phong trào. Đó là thực tế của rất nhiều phong trào trong xã hội VN lâu nay vốn rất thích... phong trào, vì nó kêu, nó dễ nổi bật. Chỉ sự lãng phí, và hiệu quả thật thì...lặng chìm.
Người viết bài này vẫn mong cho Dự án hàng trăm tỷ tiền thuế của dân đóng góp có được hiệu quả. Nhưng cũng tự đặt câu hỏi: Đến bao giờ, thì tư duy và cách làm của đoàn thể này đổi mới, trẻ như tên gọi của họ- Trung ương Đoàn TNCSHCM?
"Cưa gân" đạo đức xã hội
Ngày 24-4 mới đây, một vụ án đau lòng xảy ra khiến xã hội sững sờ: Nhân viên Công ty TNHH Du lịch sinh thái Nam Qua (thuộc khu du lịch hồ Tuyền Lâm, Đà Lạt) phát hiện chú voi Back Khăm, 38 tuổi của công ty đã bị sát hại dã man.
Tại hiện trường, người ta thấy, kẻ ác đã tháo dây xích cột voi, dắt voi vào một khu rừng rậm cách đó khoảng 3km, buộc chân trước vào một cây rừng rồi dùng rìu cố chặt đứt gân 2 chân sau của voi. Hình ảnh voi Back Khăm nằm chết thảm với 2 chân sau bị chặt đứt gân đỏ lòm máu, trên một vùng rộng cây cối bị quần nát, cho thấy Back Khăm đã phải trải qua những giờ phút tột cùng đau đớn. Người viết bài này đã không dám nhìn lâu. Vì quá thương cho con vật ngây thơ, tội nghiệp, và kinh hãi, phẫn uất trước tội ác con người
Cạnh xác voi, người ta phát hiện một lưỡi búa (rìu) dài khoảng 20cm. Trong khi đó, 2 bộ phận quý nhất là ngà và đuôi voi vẫn còn nguyên- có thể kẻ thủ ác chưa kịp lấy vì sợ bị phát hiện.
Liệu đây có phải là con voi xấu số cuối cùng bị sát hại thê thảm chỉ vì lòng tham và sự mê muội không?
Voi Back Khăm bị cứa đứt gân đến chết |
Trước đó 4 tháng, voi Back Khăm đã bị 2 lần kẻ ác tấn công với những vết chém nham nhở dã man, nhờ được chạy chữa kịp thời nên qua khỏi. Nhưng rồi, con vật cuối cùng vẫn không qua khỏi, khi lòng tham vô độ của con người biến thành tội ác tối tăm, man rợ.
Tàn phá rừng đến cạn kiệt, săn bắt thú rừng quý hiếm- hết hổ, gấu rồi nay đến voi, những giống loài nổi tiếng là chúa tể muôn loài trong rừng xanh đã không thoát khỏi số phận bi thảm dưới bàn tay những tên đồ tể nơi đồng bằng, thành phố. Người đọc nghĩ gì khi xem thông tin này: Hiện tại Đà Lạt còn lại 5 con voi nhưng đều bị trộm cắt mất ngà và đuôi. Back Khăm là con voi đực cuối cùng duy nhất tại Đà Lạt còn nguyên ngà và đuôi, nay đã bị giết hại.
Còn những kẻ thủ ác sẽ nghĩ gì, khi nghe tin Back Khăm được hỏa thiêu, với toàn bộ ngà và đuôi còn nguyên vẹn. Chúng đã động thủ, giết đi một con vật có ích, vô tội, vốn rất hiền lành với con người, nhưng vẫn không đạt được mục đích của lòng tham. Cuộc đời thật sắc sắc, không không. Tưởng là được mà vẫn là mất. Tưởng là có mà vẫn là không. Tưởng là giàu mà rất có thể vẫn trắng tay. Chỉ có một điều tin chắc- chúng sẽ hưởng trọn vẹn sự quả báo.
Những người am hiểu chuyên môn nghi ngờ, kẻ sát hại Back Khăm phải là kẻ từng tiếp xúc rất gần gũi với nó trong một thời gian dài. Bởi nếu là người lạ sẽ rất khó có thể tiếp cận và dắt voi vào rừng sâu. Chao ôi, Back Khăm thông minh vậy, mà sao lại ngây thơ tin ở lòng tốt "ảo" của con người, để đến nỗi bị lừa và dẫn vào chỗ chết. Ở nơi suối vàng dưới tít tắp ngàn sâu, có lúc nào Back Khăm ân hận về lòng tin mù quáng của mình, đã khiến chính mình mang họa?
Đã bao lần chúng ta phải đọc những cái tin về sự sát hại các cá thể động vật quý hiếm? Không nhớ nữa. Vì chưa cần đọc, chỉ cần đi dạo ở ngay các đô thị lớn, các thị trấn miền núi, đâu thiếu những nhà hàng ngang nhiên quảng cáo bán thịt rừng quý hiếm, cũng là ngang nhiên chặt, chém pháp luật?
Còn khi giở trang báo giấy, báo điện tử hàng ngày, có bao nhiêu vụ án, tội ác của chính con người gây ra cho con người, của chính con người gây ra cho con vật?
Voi Back Khăm bị cứa đứt gân đến chết. Hay chính "cái gân" đạo đức xã hội vốn đã quá nhiều thương tích một lần nữa, cũng đang bị cứa đau đớn?
Ai sẽ là người băng bó cho những vết thương đạo đức xã hội đây?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)